Đã biết bao lần tự hỏi Nha Trang, thành phố biển bình yên ấy, có gì khiến người ta cảm thấy nhớ thương mỗi lần trở về đến vậy. Mảnh đất ấy, phải chăng đã gieo vào lòng người ta rất nhiều thương nhớ, để khi trở về chỉ thấy lòng đôi lúc thèm một chút gió mặn mà của biển, chút mát lành của dòng nước mát lành, chút kích thích của đủ mọi loại món ăn. Và cả chút mộng mơ đánh rơi trên con dốc cỏ lau hồng ấy.
Đã biết bao lần tự hỏi Nha Trang, thành phố biển bình yên ấy, có gì khiến người ta cảm thấy nhớ thương mỗi lần trở về đến vậy. Mảnh đất ấy, phải chăng đã gieo vào lòng người ta rất nhiều thương nhớ, để khi trở về chỉ thấy lòng đôi lúc thèm một chút gió mặn mà của biển, chút mát lành của dòng nước mát lành, chút kích thích của đủ mọi loại món ăn. Và cả chút mộng mơ đánh rơi trên con dốc cỏ lau hồng ấy.
Cùng một địa điểm, liệu rằng ngược đường, ngược chiều đi về người ta có cảm thấy những cảnh vật khác nhau mà vô tình bỏ lỡ. Một thoáng ngẩn ngơ hóa ra mình đã lướt qua một điều đẹp đẽ trong buổi chiều tháng 9 hanh hao ấy. Ở Nha Trang, có một nơi bé xíu đáng yêu, làm người ta có hơn một thoáng ngẩn ngơ trước khung cảnh dốc cỏ lau hồng rung rinh trong ánh nắng hoàng hôn rất đỗi dịu dàng ấy.
Con dốc tự tình ấy
Dốc cỏ lau hồng nằm tọa lạc đối diện nhà máy Z753, một trong những con đường đến với làng chài Vĩnh Lương. Nếu không để ý kĩ, bạn sẽ dễ bỏ qua một trong những điều dịu dàng, ẩn giấu của thành phố biển Nha Trang. Một thoáng ngẩn ngơ, một thoáng lạc nhịp tự hỏi, phải chăng chỉ cần đi theo một con đường khác, người ta có thêt bắt gặp được một khung cảnh mới lạ mà cũng rất đỗi bình yên này. Trái tim của kẻ lãng du, còn gì khiến nó lạc nhịp hơn mà một chốn mới lạ ít người biến đến, mà bản thân lại vô tình phát hiện ra.
Một thiên đường giấu kín
Thoáng dịu êm
hành trình Nha Trang được biết đến với cung đường đầy nắng, với những món ăn được chế biến từ hải sản ngọt lành, về một vùng nắng vàng rực rỡ cùng với bầu trời trong xanh trong như tuổi trẻ của chúng ta. Song dường như, Nha Trang cũng có một góc tự tình, mà ta đắm chìm trong đó, lặng đi ngắm nhìn những ngọ cỏ lau hồng dịu êm đang nô đùa cùng với làn gió nhẹ nhàng. Nắng hoàng hôn hay vì cảnh đẹp mà thoáng làm người ta cảm nắng? Chỉ biết lúc ấy, lòng ta thoáng ngẩn ngơ.
Chiều hoàng hôn có chút lãng đãng
Mỏng manh theo cơn gió
Con dốc ấy, được tạo nên từ việc phá đá mở đường, vô tình lại tạo nên một điều bé xinh, tuyệt đẹp khiến người ta có thêm một điều để trở lại với thành phố biển này. Một trong những điều khiến cho nơi đây được lòng một kẻ vô tình lạc bước đến, là hình ảnh đường tàu uốn lượn. Chốn này, có chút cổ kình, có chút trầm mặc mà cũng nên thơ quá đỗi. Lạc bước đến đây, chỉ cảm thấy hóa ra mỗi một hành trình lại kì diệu đén vậy.
Ôm ấp theo cung đường hoài niệm
Sắc hồng của ngọn cỏ lau mong manh, tưởng chừng như có thể nương mình theo cưn gió rong chơi trên những miền xa lạ, chứng kiến những khung cảnh tuyệt đẹp. Trong cái nắng chiều hanh hao ấy, ngọn dốc cỏ lau tựa như một chốn xa rời với mọ thứ, khiến người ta bất chợt lặng im, để mặc cho cơn gió biển mơn man trên khuôn mặt, để mặc cho những lo toan bộn bề của ngoài kia, một lần thả hồn mình theo những vẩn vơ và dịu êm.
Miên man những cảm xúc vô hình
Nếu có một cái tên để đặt cho con dốc này, hẳn sẽ là cái tên con dốc tự tình, bởi tất cả những điều nơi đây, như một cơn gió nhẹ, miên man cảm xúc của người xem. Cái sắc hồng nhẹ nhàng, đằm thắm mà mỏng manh ấy, liệu rằng người ta có tìm thấy được ở một nơi đây khác, bên cạnh đường tàu cùng với con dốc nghệ thuật đến vậy không? Điều hạnh phúc của một trái tim lãng du đôi khi chỉ có vậy, không có những khung cảnh hùng vĩ, tráng lệ hay khiến người ta ồ à vì ngạc nhiên, mà đôi khi chỉ là một góc an yên để người ta có thể sống chậm lại, nghĩ khác đi và yêu thương nhiều hơn.
Bồng bềnh
Một thoáng ngẩn ngơ, một thoáng sững sờ và cả một thoáng yêu thương được gom lại đủ đầy trong khoảnh khắc nhìn những ngọn cỏ lau hồng bên con dốc ấy. Chắc hẳn khi trở về từ thành phố biển xinh đẹp ấy, suy nghĩ của người ta về Nha Trang đâu chỉ có biển xanh, cát trắng nắng vàng hay món bún cả thơm ngon, mà còn có cả một thoáng bình yên mà khi nghĩ về, bất giác người ta lại nhớ đến một khoảng trời hồng mộng mơ ấy.
Khoảng trời màu hồng về một Nha Trang thật đẹp
Đành dấu một nơi ta đã đi qua trong thời thanh xuân